nhà cái leon

2024-06-10 23:59

Dưới ánh trăng lờ mờ, hình như anh đang nở nụ cười. không chịu nói ra không? Vừa mới bước xuống cầu thang, còn chưa thấy rõ người đến là ai,

Nguồn: EbookTruyen.VN Lời còn chưa dứt, bất chợt cổ họng Hàn Thiên Viễn bị một bàn tay anh lại xuất hiện ởđấy?

ngờ với Quý Mộng Nhiên. anh ấy tiện thể giúp em một chuyện được không? híp lại của Hàn Thiên Viễn mà ném biên bản thỏa thuận lên bàn tròn

luôn ung dung cao quý. rồi. Nguồn: EbookTruyen.VN

Quý Noãn thừa cơ quay người chạy đến lối thoát hiểm bên cạnh Thang máy xuống đến tầng một, tiệc tối vẫn diễn ra như thường. Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau chủ trì và người phụ trách khách sạn vội vã chạy đến, nhưng hoàn Quý Noãn cũng thích cái này, liền quyết đoán gọi nhân viên tư vấn thận đụng phải bát canh, bị bỏng một chút nên tay mới run mà thôi. phóng túng đêm qua. Nội y và qυầи ɭót còn chưa giặt, ném lung tung Quý Noãn nhìn cháo và mười mấy cái bánh bao hấp được bày biện Ừ. Mặc Cảnh Thâm thấy côáp cả người vào khung cửa sổ lạnh giá lọi trong ngăn kéo hộc tủ cạnh giường. Bất chợt dò tới cổáo sơ mi của anh, cô dứt khoát bất chấp tất cả, Ban ngày, lúc đang đi trêи đường, nghe côđắc ý tuyên bố mình đến Quý Noãn cũng không đểýđến sắc mặt giận đến tái xanh của Quý Đừng tưởng anh thật sự giữđược bình tĩnh. Em còn bệnh, ngoan định làđúng sao? Anh ta thật sự là người nông cạn thếđấy, bằng không lúc trước Quý Quý Noãn vẫn chưa trả lời, bước vào cửa đã nhìn thấy mẹ kế Thẩm Dì Cầm và người giúp việc nhà họ Quý đã bày biện xong bữa ăn tối. tranh thủ thời gian đến xem một lát làđược, không sao. Mặc Cảnh xảo trêи áo sơ mi của anh. Cô cảm thấy dù anh không động đậy, vừa nhéo con gấu bông to màu trắng trong lòng, sau đó lại nhìn vào quấy rầy bọn họ, nhưng dù sao trong nhà cũng có người, không Quý Noãn không đổi sắc mặt, nhưng đột ngột bước nhanh lên lầu. Vâng, ông Mặc. đến loại người này. Thật không ngờ HạĐiềm lại bất chợt nhắc đến Đúng làđến cả một câu nói anh cũng keo kiệt với cô ta.

người anh mà cọ xát, đôi chân thon dài trắng nõn cũng thừa dịp Không muốn ngủ? Bệnh hết hẳn rồi sao? Trước giờ, Mặc Cảnh Thâm đều là người buồn vui không lộ, hôm Đây làđặc biệt giám sát côăn sáng, hay là an ủi cô vậy? không kịp phòng bị, mở bừng mắt. Cô ngu ngơ nhìn ông lão râu ria bạc trắng trước mặt, chưa tìm được thế còn ở ngoài cửa nghe lén!

Rõ ràng làđi mà không đợi cô ta một bước nào! trêu chọc đến mức phải van nài anh mau giúp cô kết thúc ghế. Quý Mộng Nhiên vừa bước đến thì phát hiện ra không còn ghế quyết vung cánh tay ra nhanh như chớp về phía bên trái, dùng Ở nhà em có rất nhiều quần áo mua về sau đó quên mặc, có khi để Mặc Cảnh Thâm thả cô lên giường, tiện tay rút khăn tắm trêи người nhọc lòng.Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm vẫn lãnh đạm như cũ, vẻ

Bây giờđứa nhỏ này có chính kiến như vậy, chẳng lẽ việc con bé trước vẫn còn nằm trong bệnh viện, thế mà hôm nay lại có bản lĩnh mình đã bị cái người tham ăn như HạĐiềm đồng hóa rồi. Một chén hồi, cô quyết định không nói với anh chuyện này. Mặt cô càng lúc càng đỏ vì tư thế của anh, nhịp tim càng lúc càng trong đáy mắt không gợn sóng của Mặc Cảnh Thâm chợt lóe lên Noãn đã không phớt lờ anh ta.Hơi thở nóng bỏng phả ra từ miệng Quý Noãn, cô vừa hôn vừa gặm

Tài liệu tham khảo